HÀNH TRÌNH NHỎ CHẠM VÀO HƠI THỞ NGHỆ THUẬT DÂN GIAN – TRẢI NGHIỆM CỦA HỌC SINH KHỐI 1, 2
06/12/2025 09:41
Đôi khi, chỉ cần một khoảnh khắc được tự tay thử làm điều gì đó mới, trẻ nhỏ sẽ mở ra một thế giới mà trước đó các em chỉ nghe trong lời thầy cô giảng dạy.....
HÀNH TRÌNH NHỎ CHẠM VÀO HƠI THỞ NGHỆ THUẬT DÂN GIAN – TRẢI NGHIỆM CỦA HỌC SINH KHỐI 1, 2

   Đôi khi, chỉ cần một khoảnh khắc được tự tay thử làm điều gì đó mới, trẻ nhỏ sẽ mở ra một thế giới mà trước đó các em chỉ nghe trong lời thầy cô giảng dạy. Văn hoá dân gian cũng vậy - không ồn ào, không cầu kỳ, nhưng càng chạm vào càng thấy trong đó ẩn chứa biết bao điều đẹp đẽ. Chuyến trải nghiệm của học sinh khối 1, 2 tại Eco Park vì thế không chỉ là một buổi học ngoại khoá, mà là hành trình nhỏ để các em bước những bước đầu tiên vào miền ký ức nghệ thuật của cha ông.

   Không gian thực hành được chuẩn bị rất đơn giản, và chính sự giản dị ấy khiến hành trình tìm về “hơi thở” dân gian xửa thêm phần gần gũi. Ở góc làm gốm, những nắm đất sét đầu tiên khiến các em có chút lúng túng: bàn tay nhỏ chưa quen nhịp, khi ấn mạnh quá, khi xoay nghiêng khiến hình méo đi. Nhưng từ chính sự vụng về ấy, niềm vui bắt đầu nảy nở. Từng đường đất được vuốt mượt lại, từng vòng xoay trở nên bình tĩnh hơn, để rồi một hình dáng thô mộc dần hiện ra dưới đôi tay trẻ. Dẫu đơn sơ, sản phẩm ấy vẫn mang hơi thở rất thật — hơi thở của lần đầu học hỏi, lần đầu khám phá, của những cảm xúc trong veo không thể vay mượn.

   Trong không gian làm tranh Đông Hồ, sắc màu truyền thống lại mở ra một thế giới khác. Không chói lóa như màu hiện đại, những gam màu trong các bức tranh in trên giấy dó lại rất có chiều sâu, hơi ấm và đặc biệt là có một chất mộc rất riêng, rất Việt. Các em được tự tay pha màu, đặt khuôn, in từng lớp nét. Có nét lệch, có đoạn chưa đều, có vệt màu khẽ loang - nhưng nụ cười thì sáng và đầy tự hào. Bởi từng bức tranh là dấu ấn đầu tiên cho thấy nghệ thuật dân gian không hề xa lạ; nó sống trong những điều bé nhỏ, trong sự chăm chút, trong cái đẹp giản dị mà chân thành.

   Kết thúc hành trình, các em mang về những món quà nho nhỏ: một sản phẩm gốm còn hơi méo, một bức tranh chưa kịp khô, đôi tay còn vương màu… nhưng lớn hơn cả là cảm giác được chạm vào văn hoá bằng chính đôi tay của mình. Không ai mong các em hiểu hết nghệ thuật truyền thống trong một buổi sáng. Điều đáng quý là các em đã được sống trong nó — được thấy, được chạm, được thử, được sai rồi sửa, bằng nhịp điệu ngây thơ của tuổi nhỏ.

   Những giá trị dân gian nhờ vậy không còn đứng lặng trong quá khứ. Chúng trở thành một phần ký ức tuổi thơ, trở thành những rung động đầu đời về cái đẹp, sự tỉ mỉ và niềm tự hào dành cho những tinh hoa ông bà để lại. Và biết đâu, từ những trải nghiệm nhỏ bé này, hạt mầm văn hoá Việt sẽ bén rễ trong tâm hồn các em, âm thầm nuôi dưỡng tình yêu với những giá trị đã đi qua bao thế hệ. Và khi hành trình khép lại, thứ đọng lại không chỉ là những món đồ thủ công các em nâng niu mang về, mà còn là một nhịp kết nối rất mềm giữa hôm nay với những tinh hoa văn hoá đã bồi đắp, dựng xây nên đất nước. Chuyến đi đến Eco Park vì thế không chỉ là một buổi trải nghiệm, mà còn là lời nhắc dịu dàng rằng văn hoá truyền thống vẫn luôn chờ được chạm đến - bằng ánh mắt trong trẻo, bằng đôi tay tò mò, và bằng những trái tim nhỏ biết mở ra trước cái đẹp bình dị của nghệ thuật dân gian Việt Nam.

Một số hình ảnh từ hoạt động

Tác giả: Cô Cao Thị Hồng Tuyết - Nguồn: Trường TH Lê Mao
Người đang truy cập: 30
Tổng số truy cập: 2498119